Cup of Excellence/Best of Panama cần tư duy Roast of Excellence
Lô cà phê Geisha đạt 98 điểm, từ Hacienda La Esmeralda – Cañas Verdes, được bán với giá 30,240 USD/kg tại cuộc thi Best of Panama 2025. Đây không còn là một hạt cà phê thông thường. Nó là cái gì đó “Kinh khủng”, là kết tinh của thổ nhưỡng, vi khí hậu, sự chăm sóc cực đoan từ người nông dân, quá trình lên men được kiểm soát nhiệt độ tỉ mỉ.

hình từ magazine.coffee
Khi Julith Coffee mua lô cà phê này với giá triệu đô, Câu hỏi đặt ra không chỉ là:
“Họ sẽ rang như thế nào?”
Mà là: “Họ sẽ lựa chọn con đường nào cho cái tên Julith, an toàn hay táo bạo?”
Trong thế giới của cái đẹp, cái tinh tế, tư duy “excellence” (xuất sắc) không đồng nghĩa với sự hoàn hảo không lỗi. Nó là sự can đảm tạo ra điều chưa từng có, và chấp nhận rủi ro để đạt đến tầng cao hơn của trải nghiệm cảm quan.
René Redzepi, bếp trưởng của nhà hàng Noma, không trở thành huyền thoại vì ông luôn nấu đúng công thức, mà vì ông dám khiến thực khách ngạc nhiên, đặt họ vào trạng thái vừa nghi ngờ vừa say mê, tư duy Excellence.

Hình từ Forbes
Người rang có tư duy “Roast of Excellence” cũng như thế. Họ dám hỏi:
- Liệu tôi có thể gợi lên một trải nghiệm cảm quan mà người uống không bao giờ quên?
- Liệu tôi có thể để “jasmine”, “nectarine”, “sherbet” không chỉ bùng nổ như màn pháo hoa ngay trên đầu lưỡi, mà còn hơn thế nữa?
Khi cầm trong tay một mẻ cà phê triệu đô, tôi hay bất cứ ai sẽ run, hồi hộp, và trái tim sẽ đập nhanh hơn. Người ta gọi đây là trạng thái áp lực kỳ vọng cao: nơi nỗi sợ thất bại có thể lấn át khao khát sáng tạo.
Hai lựa chọn sẽ hiện ra rất rõ:
- An toàn: rang ở mức omni-roast, ít rủi ro – ai cũng “vừa ý”.
- Táo bạo: rang kiểm Bắc Âu (Nordic style) với development time chỉ ~60 giây, rất sáng, để cấu trúc vị và hương thơm bùng nổ bản nhạc Rachmaninoff, Symphony No. 2 in E minor, Op. 27 II. Allegro molto, và rồi da diết như Piano Concerto No.2 in C Minor, Op.18: II. Adagio sostenuto (Bản Adagio rất lạ nhưng rất quen).

Hãy nghe All By Myself của Eric Carmen
Đa phần Người rang sẽ chọn an toàn, vì họ không muốn trở thành “kẻ phá hỏng” mẻ cà phê triệu đô. Nếu “René Redzepi” là Người rang, cách tư duy “Roast of Excellence” của ông sẽ không cho phép sự an toàn làm mờ đi sự độc nhất vô nhị của hạt cà phê 98 điểm này.
Câu hỏi hóc búa lại được đặt ra: “Người tiêu dùng bỏ ra vài trăm USD để uống một tách cà phê, liệu họ có phân biệt được hương vị mô tả - Super floral, Tangerine, tangy mandarin, White peach, Unique, Guava Wow, so special, Fizz, Sherbet, White nectarine, jasmine, lemon, peach, lemongrass, belgamot, pineapple, raspberry, citrus, bright cidity, chocolate, mango, strawberry, round, smooth, silky, delicate, honey, after cool down huge flavor inside liquid, long long aftertaste - với một tách cà phê Ethiopia nhẹ nhàng 5 USD?
Câu trả lời thẳng thắn: Chắc không nhiều.

Rõ ràng gu thưởng thức không phát sinh từ tiền bạc, mà từ trải nghiệm, giáo dục cảm giác, và bối cảnh xã hội. Vị chua sáng của cà phê Nordic có thể bị diễn giải sai là “có vấn đề, rang chưa chin tới” nếu người uống chưa từng trải nghiệm nó.
Nhưng cũng chính vì vậy, Roast of Excellence không phải là chiều theo khẩu vị. Nó là một cam kết trách nhiệm kép:
- Làm cho hạt cà phê tỏa sáng đúng bản chất, không che đậy, không đánh bóng.
- Đưa người uống đến gần hơn với vẻ đẹp tự nhiên hoàn hảo.
Thật lý thú khi tưởng tượng và suy nghĩ về mẻ rang cà phê Best of Panama này. Nó không đơn giản là cần “kỹ thuật rang tốt”. Nó cần một tuyên ngôn về cách nhìn thế giới qua mẫu cà phê xuất sắc:
- Bạn thấy cà phê là sản phẩm, hay là nghệ thuật?
- Bạn thấy người uống là khách hàng, hay là khán giả?
- Bạn thấy mình là thợ rang, hay là Người rang có triết lý và can đảm?
Người rang với tư duy “Roast of Excellence” không cần phải là kẻ liều lĩnh, nhưng họ không bao giờ là kẻ thỏa hiệp. Họ sẽ chọn hồ sơ rang đúng để thay đổi thế giới cà phê thông qua sự sáng tạo, đạo đức và sẵn sàng chấp nhận rủi ro.
